Bước qua vấp ngã để trưởng thành
“Những con người đẹp nhất là những người từng bị đánh bại, từng đau khổ, từng tranh đấu, từng mất mát, và đã tìm được đường ra khỏi vực sâu. Những người này có lòng cảm kích, sự nhạy cảm và thấu hiểu đối với cuộc đời, cuộc đời đã làm họ tràn đầy sự cảm thông, sự dịu dàng và quan tâm yêu thương sâu sắc. Người đẹp không tự nhiên mà có.”
Danh ngôn của Elisabeth Kübler-Ross
Có lẽ chúng ta đã có nợ chính mình rất nhiều mà không biết. Ta đã chỉ đơn giản già đi mà không sống như người lớn!
Bạn có nhớ bản thân mình của 5 10 năm trước như thế nào không? Bạn muốn 10-20 năm sau bạn sẽ trở thành ai?
Nếu bạn không thực làm được gì cho bản thân, thứ chờ bạn ở tương lai chỉ là tuổi già sức yếu mà thôi…
Khi ta còn trẻ, ta ít sợ hãi… Ta ngây ngô dại khờ và chẳng thực sự nghĩ về ngày mai… Cuộc sống thì không dễ dàng như ta tưởng… Sống vô tư và sống vô trách nhiệm quả thật không giống nhau…
Ngọc Cẩm ThạchNgọc Cẩm Thạch
Có lẽ rất nhiều người trong chúng ta, đều đang mắc kẹt ở một điểm nào đó trong hành trình cuộc đời mình mà mãi không tìm thấy lối ra…
Ai cũng có thời gian của riêng mình…
Những khoảnh khắc mà chúng ta lưu giữ, có niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, khổ đau… Những điều kiến tạo tâm cảm và lý trí của ta…